津門(mén)亭
jīn mén tíng
  • 拼 音:jīn mén tíng
  • 注 音:ㄐㄧㄣ ㄇㄣˊ ㄊㄧㄥˊ
  • 繁體字:
  • 基本解釋

    東漢 洛陽(yáng) 津門(mén) 所設(shè)之亭。《東觀漢記·東海恭王彊傳》:“ 彊 薨, 明帝 ……至 長(zhǎng)樂(lè)宮 白太后,因出幸 津門(mén)亭 發(fā)喪。”